Bác sĩ (nam)Cậu ấy không sao.
Bác sĩ (nam)Cậu ấy không sao, chỉ là nhịn đói quá lâu nên cơ thể mất sức mất nước thôi, vừa rồi tôi đã truyền dịch cho cậu ấy rồi, đoán chừng nửa tiếng sau sẽ tỉnh.
Mẹ Jeon thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ JeonMay quá thằng bé không sao.
Ba JeonHừ, em coi em kìa, cứ như vậy thì làm sao dạy con? Chúng ta đưa nó về quê tu tâm dưỡng tính là vì muốn tốt cho nó, nó lại làm trời làm đất tuyệt thực, thật là hết thuốc chữa mà.
Mẹ Jeon nhíu mày không vui.
Mẹ JeonThằng bé đã ra nông nỗi này rồi còn ép nó về quê ở, ông có phải cha nó không vậy?
Ba JeonTôi là anh nó mới làm vậy! Hừ, em không đọc những bình luận mắng chửi nó trên mạng à? Tiếp tục để nó làm thần tượng nói không chừng một ngày nào đó sẽ bị tạt axit đấy.
Vốn dĩ cho con trai vào giới giải trí cũng không có gì lớn lao, dù sao gia tộc họ Jeon vẫn có con trai lớn thừa kế, nhưng ba Jeon tuyệt đối không ngờ con út lại bị mắng thảm đến vậy.
Nào là bất tài cút ra khỏi giới giải trí.
Nào là tránh xa thần tượng của họ ra.
Ấy vậy mà con út vẫn cố bám víu ánh hào quang giả dối kia.
Ông và mẹ Jeon đều là người trầm ổn thông minh, ngay cả con lớn cũng đĩnh đạc điềm tĩnh, chỉ có đứa con út này là ngang bướng càn rỡ mà thôi.
Mẹ JeonNhưng lỡ như chúng ta ép nó quá nó làm bậy thì sao?
Ba JeonAnh sẽ đánh gãy chân nó!
Jungkook cảm thấy bên tai quá ồn, ồn đến nỗi đánh thức cậu.
JungkookA... đau đau... đau đầu quá!
Một lượng lớn ký ức không thuộc về mình ập tới khiến Jungkook ôm đầu kêu đau.
Mẹ JeonBé Thỏ, con sao vậy?
Ba JeonBác sĩ! Bác sĩ mau tới xem con trai tôi!
Tình huống vô cùng hỗn loạn.
Hệ thống 004Tích! Bởi vì đưa ký chủ đến hiện đại quá tốn năng lượng, cần bổ sung năng lượng gấp. Mở ra phát sóng trực tiếp liên thông thế giới cũ. 3, 2, 1...
Thứ vừa hiện lên trong đầu cậu là cái gì?
Phát sóng trực tiếp liên thông thế giới cũ lại là cái gì?
Jungkook muốn gọi "thứ kia" ra hỏi nhưng nó đã lặn mất.
JungkookHiện tại mình đã trở thành người khác rồi sao?
Mẹ JeonThành người khác là sao? Con nói gì vậy thỏ con?
Jungkook ngẩng đầu lên, nhìn thấy gương mặt quen thuộc của mẹ Jeon, cậu vô thức thốt ra hai chữ:
Mẹ JeonBa nó, mau liên hệ bác sĩ tâm thần, con út điên rồi!
Ba Jeon đang gọi bác sĩ, nghe tiếng hét của vợ lập tức chạy tới bên giường bệnh.
Mẹ Jeon chỉ vào Jungkook đang ngơ ngác, mà cậu nhìn thấy ba Jeon giống hệt thượng thư Jeon thì sợ hãi đến mức trốn vào góc tường.
JungkookCon biết sai rồi đừng đánh con, hu hu đừng đánh con...
Mẹ JeonÔng già đáng ghét! Có phải ông thừa dịp tôi vắng mặt đánh bé thỏ hay không hả?
Mẹ Jeon vừa mắng vừa đánh chan chát vào vai chồng, ba Jeon liên tục xin tha, hiện trường càng thêm hỗn loạn.
Tuy nhiên chính vì điều này đã khiến Jungkook bình tĩnh trở lại và nhận rõ hoàn cảnh của mình.
Jungkook[Mình không còn ở trong phủ thượng thư nữa. Hai người trước mặt cũng không phải mẫu thân và phụ thân, họ sẽ không đánh mình.]
Jungkook[Nhưng cả hai quá giống phụ mẫu, từ mặt mũi đến dáng dấp, tất cả đều giống, mình sợ quá!]
Nghĩ như vậy trong đôi mắt đã chết lặng từ lâu của thiếu niên bỗng vụt lên tia sáng.
Cậu đã thoát khỏi địa ngục đó rồi.
Thật tốt quá!
Nghe thấy tiếng khóc của Jungkook, hai vợ chồng ngưng ve vãn đánh yêu mà đồng loạt chạy tới bên giường. Mẹ Jeon ôm lấy con trai út dỗ dành:
Mẹ JeonBé thỏ ngoan của mẹ đừng khóc, có mẹ ở đây không ai dám làm hại con đâu.
Ba JeonĐúng đúng, con đừng sợ, nếu có ai trong giới giải trí ức hiếp con, ba sẽ dập cho kẻ đó mai danh ẩn tích luôn.
Hai người ông một câu bà một câu dịu dàng an ủi ngược lại khiến Jungkook khóc to hơn.
Hai năm trước phụ mẫu của cậu cũng yêu thương cậu thế này, nhưng đứng trước địa vị gia tộc, họ sẵn sàng coi cậu như nô lệ mà tra tấn.
Hiện tại cậu lại có cha mẹ che chở rồi.
JungkookHu hu, con sẽ ngoan sẽ nghe lời, cha mẹ đừng bỏ rơi con.
Một nhà ba người ôm chặt lấy nhau, trao cho nhau ngọn lửa ấm áp của tình thân.
Mà lúc này tại vương triều Lee.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một màn hình cực kỳ lớn bao phủ toàn bộ vương triều, dù là đế vương quý tộc hay nông dân sĩ phu đều có thể nhìn thấy nó.
Dân chúng mê tín cho rằng trời giáng đại họa bèn đồng loạt quỳ xuống khóc lóc cầu xin.
Mà lúc này ở bên trong cung điện, thái tử, các vị hoàng tử và đại thần cũng đang run sợ che chắn trước người hoàng đế.
Tướng quân Park YoungchulBệ hạ mau tránh phía sau thần!
Hoàng đế Lee không quá muốn làm con rùa rụt cổ nhưng với tình huống trước mắt chỉ có thể làm theo.
Tướng quân Park rút kiếm ra chỉ về phía màn trời.
Tướng quân Park YoungchulYêu nghiệt ở đâu mau ngoan ngoãn chịu trói!